Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Tự ái liệu có xấu?

Các bài đăng gần đây

Cái ác đội lốt tình yêu thương

Dạo này một trong những chương trình mình hay xem là những tâm sự của các bạn trẻ trên kênh "Inside the box", nơi những câu chuyện rất thật rất cảm động mà không mấy ai đủ dũng cảm để chia sẽ. Tập mới nhất mình xem được là tâm sự của một bạn nữ bị cha mình quấy rối, mình thực sự cảm nhận được bạn đã phải xúc động như thế nào khi dám nói ra những gì mà người đàn ông ấy làm với mình, những lần cảm giác sợ hãi khi phải đối mặt với ông ta cũng như những lo lắng khi bị ông ta thúc ép làm những điều dơ bẩn, không những thế ông ta còn là một kẻ ham mê cờ bạc và vũ phu. Hơn ai hết mình biết rằng ngoài kia còn rất nhiều bạn nữ đang phải chịu đựng những tổn thương tương tự nhưng không phải ai cũng đủ mạnh mẽ để nói ra câu chuyện của mình. Mình chỉ mong cho các bạn sẽ có đủ dũng khí để dành lại công bằng cho bản thân mình. Mình sẽ để link ở đây để mọi người cùng xem.

Cô đơn có thật sự đáng sợ?

Cô đơn đối với mình như một người bạn, người bạn đã từng làm mình rất suy sụp cũng đã từng làm mình rất tự ti nhưng cũng nhờ người bạn này đã giúp mình nhìn ra nhiều điều, đã giúp mình ngày càng trở nên mạnh mẽ. Nhiều bạn sẽ nghĩ cô đơn là không có ai bên cạnh, không ai quan tâm, lo lắng cho mình nhưng cũng có một kiểu cô đơn khác đó là cô đơn trong tinh thần. Nhiều người dù cho bên cạnh họ có rất nhiều bạn bè, rất nhiều người quan tâm, lo lắng nhưng họ vẫn thấy cô đơn. Thiếu kết nối với bản thân chính là nguyên nhân, dù cho bạn không có ai hay có rất nhiều người bên cạnh đi chăng nữa thì cô đơn vẫn luôn là cảm giác thường trực nếu bạn chưa tìm được sự kết nối với chính mình. Mình đã từng là một cậu bé rất cô đơn và tách biệt. Lúc ấy, mình luôn suy nghĩ tiêu cực về mọi thứ, luôn cho rằng bản thân không xứng đáng được nhận sự quan tâm của mọi người để rồi càng ngày mình càng thu mình lại. điều mình mong ước vào thời điểm đó đơn giản chỉ là có một người bạn để tâm sự, để được lắng nghe. ...

Bất Công

Xin chào mọi người, người ta thường nói rằng "cuộc sống sao mà bất công với mình quá vậy" tại sao mình lại sinh ra trong nghèo khó còn người khác thì được sinh ra trong một gia đình có điều kiện, tại sao trong cuộc phỏng vấn người được chọn là họ chứ không phải mình, cùng vô vàng những so sánh bất công khác. Thật không may là những người được so sánh họ cũng so sánh mình với người khác, đâm ra chúng ta ai cũng có trong mình một nỗi bất công riêng. Mình biết có những bất công thực sự là đúng bản chất của nó, nhưng phần đa chúng không thực sự như vậy. Như việc mình sinh ra trong nghèo khó đó hoàn toàn không phải là việc mà ta có thể kiểm soát được nhưng việc mình được chọn trong cuộc phỏng vấn đó hay không là việc mà phần nào đó ta kiểm soát được ,ý mình không phải là việc thao túng nhà tuyển dụng theo kiểu tâm linh khiến họ làm theo ý mình :)) mà là việc mình phải cố gắng hết sức để đáp ứng nhu cầu của công việc mà mình hướng đến, mọi nhà tuyển dụng đều muốn tuyển được người c...

Tác Hại Kép

Xin chào mọi người, bây giờ đã là 0 giờ 01 phút nhưng mình vẫn ở đây:)) Cũng đã khuya rồi nên chủ đề ngày hôm nay mình sẽ viết về...tác hại của việc thức đêm :)). Khi quan sát những người bạn của mình, mình nhận thấy việc thức đêm nó đã trở thành một nét văn hoá của thế hệ trẻ hiện đại. Ở độ tuổi của tụi mình hiện tại thì việc thức đêm đối với nhiều người nó chẳng có gì là to tát về mặc tác hại, chính vì thế họ cũng vô thức xem nhẹ hậu quả mà việc này mang lại trong lâu dài. Đầu tiên việc ngủ đủ giấc giúp cơ thể điều hoà lại cơ thể, giảm stress và giữ cơ thể ở trạng thái cân bằng và tích cực. Nếu ai đang có thói quen ngủ không đủ giấc thì sẽ nhận ra điều này, đó là bạn sẽ dễ stress hơn cũng như dể dàng cáu giận mà nhiều khi thậm chí chính mình cũng không biết lí do. Ngủ đủ giấc ý mình là ngủ đủ từ 7 đến 8 tiếng một ngày cũng như thời gian đi ngủ và thức dậy được nhất quán, đôi khi mình cảm thấy như mình ngủ đủ đấy nhưng mình đi ngủ lúc 1 giờ sáng và thức dậy lúc 8 giờ đến ngày hôm sau ...

Bản Thân Đang Cố Gắng Vì Điều Gì?

 Xin chào mọi người, hôm nay lại có bài viết mới cho mọi người đây!    Trong một lần mình ra quán cà phê, chỉ có mình mình với ly cà phê đen ít đường yêu quý, thật lòng mà nói mình không phải là người hay uống cà phê, mình cũng ít khi ra quán cà phê nữa nhưng không hiểu sao bữa đó mình lại hứng thú làm việc này (có lẽ do bản thân mình cảm thấy "Ồ, anh bạn à. Anh có thấy mình giống một cái máy với những công việc lặp đi lặp lại nhàm chán này không, phải làm điều gì đó khác đi thôi!" lâu lâu mình lại hay 'điên' như thế này:)) ). Trong một lần hiếm hoi như vậy, mình thường sẽ chọn một chỗ ngồi mà có view nhìn ra ngoài đường, chỗ mà mình có thể nhìn dòng người qua lại cũng như sự hối hả của một Sài Gòn nhộn nhịp.  Có một ông cụ bước đến gần mình và chìa sấp vé số trên tay, ông chẳng nói gì, người ông hơi cuối xuống ý mời mình mua giúp ông mấy tờ vé số. Dạo đó mình khá nghèo (bây giờ thì mình vẫn thế:)) ) nên chỉ đủ tiền uống ly cà phê, thế là mình đành lắc đầu và nhìn ôn...

Biết Những Điều Mình Không Biết - Một Tư Duy Phát Triển

  Xin chào mọi người, sáng nay mình có đọc lại cuốn sách Ngài Cóc Đi Gặp Bác Sĩ Tâm Lý có một đoạn như thế này “Chúng ta đã dành cả buổi phân tích chỉ để nhận ra rằng tôi đã làm những điều ngu ngốc gần như suốt cuộc đời mình. Tôi phải làm gì đây hả ông Diệc? Khi nào thì tôi mới học được cách trưởng thành?” Đoạn này mình trích trong chương 7 của cuốn sách trang 132. Bài viết hôm này mình chỉ đơn giản phân tích câu nói này cũng như đưa ra quan điểm vì sao mình thấy câu này ấn tượng. Đầu tiên, câu nói được đặt trong bối cảnh sau khi chàng Cóc ta được nghe ông Diệc phân tích về sự tức giận cũng như hành vi của chúng ta khi phải thích nghi với bố mẹ khi còn nhỏ, ông đưa ra quan điểm rằng mỗi chúng ta điều có sẵn trong mình cảm xúc tức giận nó tồn tại trong 8 hành vi từ yếu đến mạnh: Bỏ cuộc, chán nản, chậm chạp, ủ rũ, nóng nảy, hờn dỗi, ăn vạ và nổi loạn . Ông cũng nói thêm “Mọi chiến lược hành vi này thực chất là các cơ chế phòng bị được hình thành ngay từ thời thơ ấu của chúng ta, đó...