Chuyển đến nội dung chính

Tự ái liệu có xấu?



Mình từ bé đã là một người ít nói và trầm tính, hồi còn nhỏ xíu chưa có nhận thức đầy đủ về bản thân, mình luôn tự ti về mọi thứ từ việc mình không có ngoại hình dễ nhìn như người ta cho đến điều kiện gia đình mình cũng không khá giả như người khác. Mình luôn hướng mắt ra bên ngoài và  xem bản thân là một sản phẩm lỗi của tạo hóa, mình xem những người có sự xinh đẹp, giàu có ngoài kia là tiêu chuẩn. 

Cái tiêu chuẩn đó luôn đeo bám và ám ảnh mình khiến mình lúc nào cũng trong trạng thái tự ti và nghi ngờ bản thân, nó kiềm hãm mình và luôn cho mình cảm giác tiêu cực rằng "tại sao tôi lại không được như họ", "tại sao họ có cái đó còn tôi thì không". Vì điều này mà trong một khoảng thời gian dài mình không thể phát triển, không thể trưởng thành và không biết được những giá trị của nổ lực. 

Mình không rõ điều gì đã thôi thúc, đã giúp mình có được sự cố gắng phấn đấu, sự nỗ lực, có lẽ nhờ vào khoảng thời gian dài so sánh mình với người khác, khoảng thời gian dài đánh giá thấp bản thân đã cho mình một ý chí ngày càng trở nên mạnh mẽ. Nếu dùng đúng từ để miêu tả điều đó thì mình nghĩ mình sẽ gọi nó là sự tự ái.

Chính sự tự ái đã giúp mình biết được giá trị của việc nỗ lực, giá trị của việc chui rèn bản thân để xứng đáng với một điều gì đó, nó giúp mình ý thức được rằng nếu muốn đẹp, muốn giàu như họ tại sao ta không tìm cách để xứng đáng với những điều đó, chỉ có bỏ công sức, bỏ nỗ lực của mình ra thì những thứ mà người ta ao ước, những thứ người ta mong muốn có được hay thậm chí là ghen ghét mới thuộc về mình.

Sự tự ái đối với nhiều người nó điều gì đó đáng chê trách và mọi người thường tìm mọi cách để chối bỏ sự tồn tại của nó trong mình. Quả thật, đối với mình sự tự ái đã từng là một điều khủng khiếp như vậy nhưng khi mình biết thành thật với bản thân, biết trung thực với bản thân mình thì tự ái chính là thứ giúp mình tìm ra được nhiều khía cạnh về bản thân trong cách suy nghĩ và hành động. 

Cảm ơn mọi người đã đọc hết bài viết! Mình đến từ Nhật ký hằng ngày.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Cô đơn có thật sự đáng sợ?

Cô đơn đối với mình như một người bạn, người bạn đã từng làm mình rất suy sụp cũng đã từng làm mình rất tự ti nhưng cũng nhờ người bạn này đã giúp mình nhìn ra nhiều điều, đã giúp mình ngày càng trở nên mạnh mẽ. Nhiều bạn sẽ nghĩ cô đơn là không có ai bên cạnh, không ai quan tâm, lo lắng cho mình nhưng cũng có một kiểu cô đơn khác đó là cô đơn trong tinh thần. Nhiều người dù cho bên cạnh họ có rất nhiều bạn bè, rất nhiều người quan tâm, lo lắng nhưng họ vẫn thấy cô đơn. Thiếu kết nối với bản thân chính là nguyên nhân, dù cho bạn không có ai hay có rất nhiều người bên cạnh đi chăng nữa thì cô đơn vẫn luôn là cảm giác thường trực nếu bạn chưa tìm được sự kết nối với chính mình. Mình đã từng là một cậu bé rất cô đơn và tách biệt. Lúc ấy, mình luôn suy nghĩ tiêu cực về mọi thứ, luôn cho rằng bản thân không xứng đáng được nhận sự quan tâm của mọi người để rồi càng ngày mình càng thu mình lại. điều mình mong ước vào thời điểm đó đơn giản chỉ là có một người bạn để tâm sự, để được lắng nghe. ...

Review Sách: Ngài Cóc Đi Gặp Bác Sĩ Tâm Lý

Review sách -  "Ngài Cóc đi gặp bác sĩ tâm lý" Xin chào mọi người, như mình đã "nhá hàng" trong bài viết trước, hôm nay mình sẽ viết một bài Review sách. Một cuốn sách tâm lý học mà mình rất tâm đắc, mình thực sự rất muốn giới thiệu cuốn sách này đến với mọi người, là một trong những cuốn sách hay về cuộc sống mà mình khuyên mọi người nên đọc một lần (à không phải) mà là nhiều lần, mình tin là qua mỗi lần đọc cuốn sách là mỗi lần mọi người sẽ tìm thấy được một giá trị mới bên trong cuốn sách này. Cuốn sách mình sẽ review chính là cuốn "Ngài Cóc Đi Gặp Bác Sĩ Tâm Lý" , một cuốn sách tâm lý học của tác giả Robert de Board hiện đã được bán trên một triệu bản, để thấy đây là một cuốn sách mà bạn nên có trên kệ sách của mình. Quyển sách này bao hàm những giá trị mà tác giả đã cóp nhặt được trong suốt hai mươi năm thực hiện công việc tham vấn tâm lý của mình, để thấy nó thực sự có giá trị trong việc chữa lành những vết thương tâm lý mà bạn đang gặp phải.  Về tác...

Tác Hại Kép

Xin chào mọi người, bây giờ đã là 0 giờ 01 phút nhưng mình vẫn ở đây:)) Cũng đã khuya rồi nên chủ đề ngày hôm nay mình sẽ viết về...tác hại của việc thức đêm :)). Khi quan sát những người bạn của mình, mình nhận thấy việc thức đêm nó đã trở thành một nét văn hoá của thế hệ trẻ hiện đại. Ở độ tuổi của tụi mình hiện tại thì việc thức đêm đối với nhiều người nó chẳng có gì là to tát về mặc tác hại, chính vì thế họ cũng vô thức xem nhẹ hậu quả mà việc này mang lại trong lâu dài. Đầu tiên việc ngủ đủ giấc giúp cơ thể điều hoà lại cơ thể, giảm stress và giữ cơ thể ở trạng thái cân bằng và tích cực. Nếu ai đang có thói quen ngủ không đủ giấc thì sẽ nhận ra điều này, đó là bạn sẽ dễ stress hơn cũng như dể dàng cáu giận mà nhiều khi thậm chí chính mình cũng không biết lí do. Ngủ đủ giấc ý mình là ngủ đủ từ 7 đến 8 tiếng một ngày cũng như thời gian đi ngủ và thức dậy được nhất quán, đôi khi mình cảm thấy như mình ngủ đủ đấy nhưng mình đi ngủ lúc 1 giờ sáng và thức dậy lúc 8 giờ đến ngày hôm sau ...