Xin chào mọi người, hôm nay lại có bài viết mới cho mọi người đây! Trong một lần mình ra quán cà phê, chỉ có mình mình với ly cà phê đen ít đường yêu quý, thật lòng mà nói mình không phải là người hay uống cà phê, mình cũng ít khi ra quán cà phê nữa nhưng không hiểu sao bữa đó mình lại hứng thú làm việc này (có lẽ do bản thân mình cảm thấy "Ồ, anh bạn à. Anh có thấy mình giống một cái máy với những công việc lặp đi lặp lại nhàm chán này không, phải làm điều gì đó khác đi thôi!" lâu lâu mình lại hay 'điên' như thế này:)) ). Trong một lần hiếm hoi như vậy, mình thường sẽ chọn một chỗ ngồi mà có view nhìn ra ngoài đường, chỗ mà mình có thể nhìn dòng người qua lại cũng như sự hối hả của một Sài Gòn nhộn nhịp. Có một ông cụ bước đến gần mình và chìa sấp vé số trên tay, ông chẳng nói gì, người ông hơi cuối xuống ý mời mình mua giúp ông mấy tờ vé số. Dạo đó mình khá nghèo (bây giờ thì mình vẫn thế:)) ) nên chỉ đủ tiền uống ly cà phê, thế là mình đành lắc đầu và nhìn ôn...