Cô đơn đối với mình như một người bạn, người bạn đã từng làm mình rất suy sụp cũng đã từng làm mình rất tự ti nhưng cũng nhờ người bạn này đã giúp mình nhìn ra nhiều điều, đã giúp mình ngày càng trở nên mạnh mẽ.
Nhiều bạn sẽ nghĩ cô đơn là không có ai bên cạnh, không ai quan tâm, lo lắng cho mình nhưng cũng có một kiểu cô đơn khác đó là cô đơn trong tinh thần. Nhiều người dù cho bên cạnh họ có rất nhiều bạn bè, rất nhiều người quan tâm, lo lắng nhưng họ vẫn thấy cô đơn.
Thiếu kết nối với bản thân chính là nguyên nhân, dù cho bạn không có ai hay có rất nhiều người bên cạnh đi chăng nữa thì cô đơn vẫn luôn là cảm giác thường trực nếu bạn chưa tìm được sự kết nối với chính mình.
Mình đã từng là một cậu bé rất cô đơn và tách biệt. Lúc ấy, mình luôn suy nghĩ tiêu cực về mọi thứ, luôn cho rằng bản thân không xứng đáng được nhận sự quan tâm của mọi người để rồi càng ngày mình càng thu mình lại. điều mình mong ước vào thời điểm đó đơn giản chỉ là có một người bạn để tâm sự, để được lắng nghe.
Khi lớn lên, mình hiểu ra rằng không ai có trách nhiệm phải lắng nghe hay thấu hiểu cho mình cả mà trách nhiệm đó thuộc về mình. Chính bản thân là người đã phũi bỏ trách nhiệm, trông chờ ai đó đến nhận nó giúp mình (điều đó sẽ chẳng thể nào xảy ra) chỉ khi ta nhận trách nhiệm về mình thì lúc đó mới là lúc cánh cửa được hé mở. Trách nhiệm chính là một trong những cách ta có thể dùng để kết nối với bản thân...
Người ta nói "thứ gì không đánh gục được bạn sẽ khiến bạn trở nên mạnh mẽ hơn" đây đích thị là câu nói xuất phát từ hoàn cảnh này. Điều thực tế là sự cô đơn sẽ không bao giờ biến mất nó chỉ không còn đáng sợ nữa nếu ta có sự kết nối với bản thân mình.
Nhận xét
Đăng nhận xét