Xin chào mọi người, sáng nay mình có đọc lại cuốn sách Ngài Cóc Đi Gặp Bác Sĩ Tâm Lý có một đoạn như thế này “Chúng ta đã dành cả buổi phân tích chỉ để nhận ra rằng tôi đã làm những điều ngu ngốc gần như suốt cuộc đời mình. Tôi phải làm gì đây hả ông Diệc? Khi nào thì tôi mới học được cách trưởng thành?” Đoạn này mình trích trong chương 7 của cuốn sách trang 132. Bài viết hôm này mình chỉ đơn giản phân tích câu nói này cũng như đưa ra quan điểm vì sao mình thấy câu này ấn tượng. Đầu tiên, câu nói được đặt trong bối cảnh sau khi chàng Cóc ta được nghe ông Diệc phân tích về sự tức giận cũng như hành vi của chúng ta khi phải thích nghi với bố mẹ khi còn nhỏ, ông đưa ra quan điểm rằng mỗi chúng ta điều có sẵn trong mình cảm xúc tức giận nó tồn tại trong 8 hành vi từ yếu đến mạnh: Bỏ cuộc, chán nản, chậm chạp, ủ rũ, nóng nảy, hờn dỗi, ăn vạ và nổi loạn . Ông cũng nói thêm “Mọi chiến lược hành vi này thực chất là các cơ chế phòng bị được hình thành ngay từ thời thơ ấu của chúng ta, đó...